logo
logo
Bạn có biết? Chữ viết cũng là một môn nghệ thuật tại Trung Quốc

Bạn có biết? Chữ viết cũng là một môn nghệ thuật tại Trung Quốc

Nguồn gốc

Thư pháp Trung Hoa có cội rễ sâu xa, bắt nguồn từ thời nhà Thương (khoảng 1600-1046 TCN), một trong những triều đại sớm nhất trong lịch sử Trung Quốc. Vào thời kỳ này, chữ viết được khắc trên xương thú và mai rùa, được gọi là “giáp cốt văn”, chủ yếu phục vụ các nghi lễ tiên tri để giao tiếp với thần linh và tổ tiên. Những ký tự này không chỉ mang ý nghĩa thực dụng mà còn ẩn chứa tính thẩm mỹ sơ khai, đánh dấu bước đầu tiên trong hành trình phát triển của thư pháp.

Qua các triều đại sau, đặc biệt là thời nhà Chu và nhà Tần, chữ viết dần được chuẩn hóa và trở thành công cụ giao tiếp quan trọng trong đời sống xã hội. Tuy nhiên, điều làm nên sự đặc biệt của thư pháp là khả năng vượt thoát khỏi vai trò thực dụng để trở thành một phương tiện biểu đạt cái đẹp. Từ những nét chữ cứng cáp trên đồ đồng thời nhà Chu đến các ký tự thanh thoát hơn ở thời kỳ sau, thư pháp đã phát triển thành một hình thức nghệ thuật độc đáo, phản ánh sự tinh tế của con người trong việc tìm kiếm sự hài hòa với thiên nhiên và vũ trụ.

Các phong cách thư pháp

  1. Chữ Triện (Zhuan Shu)

Chữ Triện, phong cách thư pháp cổ xưa nhất, xuất hiện từ thời nhà Thương và nhà Chu, thường được khắc trên đồ đồng, bia đá hoặc ấn triện. Nét chữ tròn trịa, cân đối, bố cục chặt chẽ, mang tính nghi thức cao, phù hợp cho văn bản quan trọng như khắc ghi công trạng hay nghi lễ tôn giáo. Chữ Triện gồm Đại Triện (phức tạp, trang trọng) và Tiểu Triện (đơn giản hơn, chuẩn hóa thời Tần Thủy Hoàng, vẫn giữ vẻ uy nghiêm).

  1. Chữ Lệ (Li Shu)

Ra đời vào thời nhà Hán, chữ Lệ có dạng vuông vắn, rõ ràng và cấu trúc đơn giản hơn, phù hợp cho việc ghi chép các văn bản hành chính và pháp lý. Phong cách này được phát triển để đáp ứng nhu cầu quản lý của một đế quốc rộng lớn, nơi sự rõ ràng và dễ đọc là yếu tố then chốt.

  1. Chữ Khải (Kai Shu)

Chữ Khải, còn gọi là “chữ chuẩn” hoặc “chữ chính”, là phong cách phổ biến nhất trong thư pháp Trung Hoa hiện nay. Ra đời vào cuối thời Đông Hán và được hoàn thiện qua các triều đại Ngụy Tấn, chữ Khải nổi bật với bố cục cân đối, nét chữ rõ ràng và dễ đọc, mang lại cảm giác thanh lịch và tinh tế. Đây là phong cách lý tưởng cho cả người mới bắt đầu và các nghệ nhân dày dạn kinh nghiệm, nhờ vào sự linh hoạt và tính ứng dụng cao.

  1. Chữ Hành (Xing Shu)

Chữ Hành là phong cách tự do và uyển chuyển, nằm giữa chữ Khải và chữ Thảo về mức độ phóng khoáng. Phát triển mạnh mẽ từ thời Đông Tấn, chữ Hành cho phép người viết thể hiện cá tính và cảm xúc một cách linh hoạt hơn, với các nét chữ liên kết mềm mại, tạo cảm giác như một dòng chảy tự nhiên. Phong cách này thường được ví như một cuộc đối thoại giữa người viết và giấy mực, nơi mỗi nét chữ phản ánh tâm trạng và nhịp điệu của tâm hồn.

  1. Chữ Thảo (Cao Shu)

Chữ Thảo là phong cách phóng khoáng và trừu tượng nhất trong thư pháp Trung Hoa, với các nét chữ liên kết như một vũ điệu trên giấy. Phát triển từ thời Hán và đạt đỉnh cao vào thời Đường, chữ Thảo cho phép người viết phá vỡ mọi giới hạn của cấu trúc chữ viết, tạo ra những tác phẩm tràn đầy cảm hứng và năng lượng. Các nét chữ trong chữ Thảo thường được viết nhanh, liên tục, đôi khi khó đọc đối với những người không quen, nhưng lại mang một sức hút đặc biệt nhờ vào sự tự do và tính nghệ thuật.

Dụng Cụ

Thư pháp Trung Hoa không thể tách rời khỏi bộ tứ bảo (văn phòng tứ bảo) – bút lông, mực, giấy và nghiên mực – những công cụ mang tính biểu tượng, gắn bó sâu sắc với nghệ thuật này qua hàng ngàn năm. Mỗi dụng cụ không chỉ đóng vai trò thực dụng mà còn mang ý nghĩa văn hóa, phản ánh sự tỉ mỉ và tinh thần của người viết.

-Bút lông

Bút lông là linh hồn của thư pháp, được chế tác từ lông động vật như thỏ, dê, sói hoặc thậm chí là lông chim, tùy thuộc vào mục đích sử dụng. Mỗi loại lông mang lại cảm giác và hiệu ứng khác nhau: lông thỏ mềm mại, thích hợp cho các nét thanh thoát; lông sói cứng hơn, tạo ra các nét đậm và mạnh mẽ. Điểm đặc biệt của bút lông nằm ở khả năng tạo ra sự đa dạng trong nét chữ, từ mảnh mai như sợi tơ đến dày dặn, đầy uy lực, chỉ bằng cách điều chỉnh lực tay và góc nghiêng. Một cây bút lông chất lượng không chỉ bền mà còn trở thành người bạn đồng hành, phản ánh phong cách và cá tính của người viết qua thời gian.

-Mực

Mực tàu, thường được làm từ nhựa thông, than bạch hoặc muội đèn, là lựa chọn truyền thống trong thư pháp Trung Hoa. Mực được chế tác dưới dạng thỏi rắn, cần được mài với nước trên nghiên để tạo ra độ đậm nhạt phù hợp. Quá trình mài mực không chỉ là bước chuẩn bị mà còn là một nghi thức, giúp người viết tĩnh tâm và tập trung. Khi được sử dụng, mực tàu mang lại độ bóng và sắc nét đặc trưng, giúp nét chữ trở nên sống động và sâu sắc. Sự thay đổi tinh tế trong sắc độ của mực – từ đen tuyền đến xám nhẹ – là yếu tố quan trọng, cho phép người viết tạo ra chiều sâu và cảm xúc trong từng nét chữ.

-Giấy

Giấy Tuyên (Xuanzhi), được sản xuất từ vỏ cây đàn hương và một số loại sợi thực vật khác, là loại giấy lý tưởng cho thư pháp nhờ khả năng thấm mực hoàn hảo. Giấy Tuyên có nhiều loại, từ mỏng như cánh ve đến dày và xốp, mỗi loại phù hợp với phong cách viết khác nhau. Độ thấm mực của giấy giúp nét chữ trở nên mềm mại, tự nhiên, đồng thời giữ được độ sắc nét cần thiết. Ngoài giấy Tuyên, một số nghệ nhân còn sử dụng lụa hoặc các loại giấy thủ công khác để tạo hiệu ứng đặc biệt, nhưng giấy Tuyên vẫn là biểu tượng của sự tinh tế và truyền thống trong thư pháp.

-Nghiên mực

Nghiên mực, thường được làm từ đá tự nhiên như đá Đoạn, đá Xa, hoặc đôi khi từ ngọc hoặc sứ, là nơi mài mực để chuẩn bị cho việc viết. Một nghiên mực tốt không chỉ bền mà còn có bề mặt mịn, giúp mực được mài đều và đạt độ sánh lý tưởng. Quá trình mài mực trên nghiên mang ý nghĩa văn hóa sâu sắc, tượng trưng cho sự kiên nhẫn, tập trung và sự chuẩn bị tâm lý trước khi sáng tạo. Nhiều nghiên mực được chạm khắc tinh xảo, trở thành tác phẩm nghệ thuật riêng, thể hiện sự trân trọng của người viết đối với dụng cụ của mình.

Thư pháp trong đời sống hiện đại

Trong thời đại công nghệ số, khi các phương tiện viết tay dần bị thay thế bởi bàn phím và màn hình, thư pháp Trung Hoa vẫn giữ được sức sống mãnh liệt và vị trí đặc biệt trong lòng người yêu nghệ thuật. Không chỉ là một di sản văn hóa, thư pháp còn được tái định hình để phù hợp với cuộc sống hiện đại, xuất hiện trong nhiều lĩnh vực đa dạng từ nghệ thuật truyền thống đến các ngành sáng tạo mới.

Thư pháp Trung Hoa được ứng dụng rộng rãi trong thiết kế đồ họa, thời trang và quảng cáo. Các thương hiệu lớn thường sử dụng các nét chữ thư pháp để tạo logo, bao bì sản phẩm hoặc chiến dịch truyền thông, mang lại cảm giác sang trọng và độc đáo. Trong lĩnh vực nội thất, thư pháp được in trên tranh treo tường, rèm cửa hoặc đồ gốm, tạo điểm nhấn tinh tế cho không gian sống. Ngoài ra, các sản phẩm thời trang như áo dài, khăn choàng hay túi xách được trang trí bằng các mẫu chữ thư pháp cũng ngày càng phổ biến, kết hợp hài hòa giữa truyền thống và hiện đại.

Thư pháp Trung Hoa là một kho tàng văn hóa vượt thời gian, nơi mỗi nét chữ không chỉ là hình ảnh mà còn là câu chuyện về tâm hồn, triết lý và sự sáng tạo. Từ những nét bút trên mai rùa thời cổ đại đến các tác phẩm hiện đại đầy cảm hứng, thư pháp đã và đang là cầu nối giữa con người với vẻ đẹp của ngôn từ và tâm linh. Trong từng giọt mực, từng tờ giấy Tuyên, nó mang đến bài học về sự kiên nhẫn, hòa hợp và sự trân trọng cái đẹp vĩnh cửu, không chỉ của văn hóa Trung Hoa mà của cả nhân loại.

Bình luận

Hotline

0973.330.143

call